The Need to Awaken to the Bodhi-Mind

SHARE:

The Need to Awaken to the Bodhi-Mind 

The Bodhi-mind is known by many names, but they all point to the One Mind of the Buddha. As Nagarjuna said, “The mind that sees into the flux of arising and decaying and recognizes the transient nature of the world is also known as the Bodhi-mind.” Why, or how, then, can we call this transient mind Bodhi-mind? When the transient nature of this world is finally recognized, the ordinary selfish mind ceases to arise; as well as the mind that seeks after its own fame and profit – this is Bodhi-mind.

Aware that time is short, train as though you were attempting to save your own life—saving your head from being engulfed in flames. Mindful of the transient nature of this body and of life, exert yourself just even as the founder of Buddhism Gautama Buddha had to.

Even though you hear the enticing songs of the Siren or of the Angel’s themselves, pay them no mind, do not let them distract you, regarding them as merely an evening breeze blowing in your ears. Even though you see a face as beautiful as a goddess or of the Angel’s themselves, think of them as merely the morning sleep in your eyes that needs to be wiped away, clearing your blocked vision.

When freed from the bondage of sound, color, and shape, you will naturally become one with true Bodhi-mind. Since ancient times there has been very few have seen this true Buddhism, and few who heard the scriptures. Not knowing true Buddhism, most have fallen, into pitfalls like fame and profit, losing the essence of the Way. What a pity! How regrettable!

Understand this well: even though you have read the true teachings of the scriptures or received the transmission of the esoteric and exoteric, unless you forsake fame and profit you cannot be said to have awakened, to have the Bodhi-mind.

There are some who say that the Bodhi-mind is the highest state of enlightenment, free from fame and profit. Others say that it is that which embraces the one billion worlds in a single moment of thought, or that it is the teaching that not a single delusion can arise from. Still others, that it is the mind which has entered directly into the realm of the Buddha. Those who say that they are followers of the Way, but have no understanding of Bodhi-mind wantonly slander it. They are indeed far from the Way.

Reflect on your ordinary mind, how selfishly it is attached to fame and profit. Is it endowed with the essence and appearance of the three thousand worlds in a single moment of thought? Has it experienced the teaching in which not a single delusion arises? No, there is nothing there but the delusion of fame and profit, nothing worthy of being called the Bodhi-mind.

Although there have been patriarchs since ancient times who have used unorthodox or even secular means to realize their enlightenment, not one of them were attached to fame and profit. They did not let themselves become attached to even Buddhism itself, let alone to such ordinary and common things of this world.

The Bodhi-mind is, as mentioned before, that which recognizes the transient nature of the world—one of the four insights. It is totally different from that referred to by madmen passing themselves off as knowing what Bodhi-mind is.

The non-arising mind and the appearance of the one billion worlds are fine things to practice after having awakened to the Bodhi-mind. Do not confuse the “ before ” with the “ after ”. Simply forget the self and quietly practice the Way. This is truly the Bodhi-mind.

The sixty-two viewpoints are all based on self; so when ego arises with its views simply do zazen and quietly observe them. What is the basis of your body, your inner and your outer possessions? You received your body, hair, and skin from your parents. You were made of your parents, all that you have your have received, there is no self here. Mind, discriminating consciousness, knowledge, and dualistic thought bind life. What, ultimately, is breathing—inhaling and exhaling? They are not self. There is no self to be attached to. The deluded, however, are still attached to self, while the enlightened are no longer. But still you seek to measure the self that is no self, and attach yourselves to arisings that are non-arisings, neglecting to practice the Way. By failing to cut off your ties to this world, you turn your back on the true teaching and run to embrace the false. How dare you say you are not demonstrating poor judgment?

 

Sự Cần Thiết Phải Đánh Thức Tâm Bồ Đề

Tâm Bồ-đề được biết đến với nhiều tên gọi, nhưng tất cả đều chỉ về Nhất tâm của Đức Phật. Như Nagarjuna đã nói, “Tâm nhìn vào dòng sinh diệt và nhận biết bản chất thoáng qua của thế giới cũng được gọi là tâm Bồ đề.” Vậy tại sao, hay bằng cách nào, chúng ta có thể gọi tâm thoáng qua này là tâm Bồ-đề? Khi bản chất nhất thời của thế giới này cuối cùng được nhận ra, tâm ích kỷ thông thường không còn phát sinh nữa; cũng như tâm tìm kiếm danh lợi – đây là tâm Bồ-đề.

Nhận thức được rằng thời gian không còn nhiều, hãy rèn luyện như thể bạn đang cố gắng cứu lấy mạng sống của chính mình — cứu đầu bạn khỏi bị chìm trong biển lửa. Lưu tâm đến bản chất thoáng qua của cơ thể này và của cuộc sống, hãy cố gắng hết sức ngay cả như người sáng lập Phật giáo Gautama Buddha đã phải làm.

Mặc dù bạn nghe thấy những bài hát hấp dẫn của Siren hay của chính Thiên thần, hãy đừng bận tâm, đừng để chúng làm bạn phân tâm, vì chúng chỉ đơn thuần là một cơn gió chiều thổi vào tai bạn. Cho dù bạn nhìn thấy khuôn mặt đẹp như nữ thần hay của chính Thiên thần, hãy nghĩ về chúng chỉ đơn thuần là giấc ngủ buổi sáng trong mắt bạn cần được lau đi, xóa sạch tầm nhìn bị chặn của bạn.

Khi giải thoát khỏi sự trói buộc của âm thanh, màu sắc và hình dạng, bạn sẽ tự nhiên trở thành một với tâm Bồ-đề chân chính. Từ xưa đến nay có rất ít người nhìn thấy đạo Phật chân chính này, và cũng ít người nghe kinh điển. Không biết đạo Phật chân chính, đa số đã sa ngã, sa vào cạm bẫy danh lợi, đánh mất bản chất của Đạo. Thật đáng tiếc! Thật đáng tiếc!

Hãy hiểu rõ điều này: mặc dù bạn đã đọc những lời dạy chân chính của kinh điển hoặc nhận được sự trao truyền bí truyền và công nghệ, trừ khi bạn từ bỏ danh và lợi, bạn không thể nói là đã thức tỉnh, có tâm Bồ-đề.

Có một số người nói rằng tâm bồ đề là trạng thái giác ngộ cao nhất, không vướng bận danh và lợi. Những người khác nói rằng đó là điều bao trùm cả một tỷ thế giới trong một khoảnh khắc suy nghĩ, hoặc đó là lời dạy mà không một si mê nào có thể phát sinh từ đó. Còn những người khác, rằng đó là tâm thức đã đi thẳng vào cảnh giới của Đức Phật. Những người nói rằng họ là người theo Đạo, nhưng không hiểu gì về tâm Bồ-đề thì chỉ muốn vu khống điều đó. Chúng thực sự ở rất xa Con đường.

Hãy ngẫm lại cái tâm tầm thường của mình xem, nó dính mắc vào danh và lợi một cách ích kỷ biết bao. Nó được ban tặng cho bản chất và sự xuất hiện của ba ngàn thế giới trong một khoảnh khắc suy nghĩ? Nó đã trải qua sự giảng dạy mà trong đó không một si mê nào nảy sinh chưa? Không, không có gì ở đó ngoài vọng tưởng danh lợi, không có gì đáng gọi là tâm bồ-đề.

Mặc dù có những vị tổ sư từ thời cổ đại đã sử dụng các phương tiện không chính thống hoặc thậm chí thế tục để thực hiện sự giác ngộ của mình, nhưng không một ai trong số họ bị dính mắc vào danh và lợi. Họ đã không để mình dính mắc vào ngay cả chính Phật giáo, chứ đừng nói đến những điều bình thường và phổ biến của thế giới này.

Như đã đề cập trước đây, tâm Bồ-đề nhận biết bản chất thoáng qua của thế giới — một trong bốn sự hiểu biết. Nó hoàn toàn khác với cái mà những kẻ điên khùng tự cho mình là không biết Bồ-đề tâm là gì.

Tâm không sinh khởi và sự xuất hiện của một tỷ thế giới là những điều tốt để thực hành sau khi thức tỉnh tâm Bồ-đề. Đừng nhầm lẫn giữa “trước” với “sau”. Đơn giản là hãy quên đi cái tôi và lặng lẽ thực hành Đạo. Đây đích thực là tâm bồ-đề.

Sáu mươi hai quan điểm đều dựa trên bản thân; vì vậy, khi bản ngã xuất hiện với các quan điểm của nó, chỉ cần thiền định và lặng lẽ quan sát chúng. Cơ sở của cơ thể bạn, tài sản bên trong và bên ngoài của bạn là gì? Bạn đã nhận được cơ thể, mái tóc và làn da của mình từ cha mẹ mình. Bạn được tạo ra từ cha mẹ của bạn, tất cả những gì bạn có bạn đã nhận được, không có bản ngã nào ở đây cả. Tâm trí, ý thức phân biệt, tri thức và tư tưởng nhị nguyên ràng buộc cuộc sống. Cuối cùng, thở là gì – hít vào và thở ra? Chúng không phải là tự ngã. Không có cái tôi để được gắn vào. Tuy nhiên, kẻ si mê vẫn còn dính mắc vào bản ngã, trong khi người giác ngộ không còn nữa. Nhưng bạn vẫn tìm cách đo lường cái tôi vốn là không có ngã, và gắn mình vào những sinh khởi không phải là hiện sinh, bỏ bê việc thực hành Đạo. Bằng cách không cắt đứt quan hệ của bạn với thế giới này, bạn quay lưng lại với sự dạy dỗ chân chính và chạy theo điều sai lầm. Làm sao bạn dám nói rằng bạn không thể hiện khả năng phán đoán kém?

Things to look out for in your Buddhist training
By Zen Master Dōgen
Original Translation by Yuho Yokoi, New English Paraphrased Translation by The New Heretics
http://thenewheretics.wordpress.com/2009/06/17/gakudo-yojin-shu

This short, independent work of Dōgen was written for his disciples in 1234 CE, seven years after his return from China. Although it can be said that the content of Dōgen’s Shobogenzo is more profound philosophically, the Gakudo Yojin-shu has become highly esteemed as an essential training guide by the Sōtō Zen sect of Buddhism, as well as many others Zen practitioners. For those studying or practicing the Way this particular work of Dōgen deserves a regular and repeated reading, in conjunction with the deepening of one’s own daily practice; for although it may be relatively short in length, within it is nothing short than the blueprint to Zen and enlightenment.

Tác phẩm ngắn, độc lập này của Dōgen được viết cho các đệ tử của ông vào năm 1234 CN, bảy năm sau khi ông trở về từ Trung Quốc. Mặc dù có thể nói rằng nội dung của Shobogenzo của Dōgen là sâu sắc hơn về mặt triết học, Gakudo Yojin-shu đã trở nên được đánh giá cao như một hướng dẫn đào tạo thiết yếu của thiền phái Sōtō của Phật giáo, cũng như nhiều học viên thiền khác. Đối với những người đang nghiên cứu hoặc thực hành Con đường, tác phẩm đặc biệt này của Dōgen xứng đáng được đọc thường xuyên và lặp đi lặp lại, kết hợp với việc đào sâu thực hành hàng ngày của bản thân; vì mặc dù nó có thể tương đối ngắn về chiều dài, nhưng bên trong nó không có gì ngắn hơn là kế hoạch chi tiết cho Thiền và giác ngộ.

SHARE:

Trả lời