BỐN MÙA CỦA CUỘC SỐNG

SHARE:

BỐN MÙA CỦA CUỘC SỐNG

Hai người mẹ trong câu chuyện của tôi, dù trải qua nỗi đau đớn nhất của cuộc đời khi mất đi con ruột của mình, vẫn phải sống tiếp. Cũng như cuộc sống của tôi đã thay đổi rất nhiều sau khi T mất, tôi tin rằng cái chết và nỗi đau chia lìa sẽ tác động sâu sắc đến cuộc sống của mỗi người khi chúng ta lần lượt đối diện nó không sớm thì muộn. Nhưng cho dù nỗi đau có tận cùng đến mức nào, nó cũng diễn ra theo quy luật tự nhiên. Nếu thấu hiểu được sự vận hành của bốn mùa thu-đông-xuân-hạ trong tự nhiên, tôi tin rằng bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, chuyển hóa được nỗi đau thành sự tiến hóa tâm linh của bản thân.

Mùa thu là mùa của sự rụng lá. Nếu bạn nhìn vào mùa thu, bạn sẽ thấy hình tượng của sự mất mát. Những ngọn lá xanh mơn mởn trước kia, chuyển vàng rồi rụng khỏi cành cây. Sự mất mát là một phần tất yếu của quá trình sinh trưởng. Có những lá cây rời cành khi chúng già cỗi, nhưng cũng có những lá cây rời cành khi mới còn non (do bão gió hay lý do nào khác). Lá rụng về cội. Sự mất mát đó thực sự không mất đi. Những chiếc lá rụng này trở về lòng đất, trở thành dưỡng chất cho đất, để rồi cây lại sinh sôi ra những chiếc lá non. Người thân của bạn, và rồi đến bạn, cũng sẽ rời cành tại thời điểm của mỗi người như những chiếc lá đó. Hiểu về mùa thu giúp chúng ta chấp nhận và an nhiên, nhắc nhở chúng ta về sự mất đi của vạn vật và học cách trân trọng tất cả những gì chúng ta đang còn trước khi chúng mất.

Mùa đông là mùa của sự nghỉ ngơi, phục hồi. Bạn thường nghe cụm từ “ngủ đông”. Chấp nhận và an nhiên không có nghĩa là chúng ta lãnh cảm trước sự mất mát. Khi bạn đau đớn trước sự mất mát đã xảy ra, hãy cho phép bản thân được “ngủ đông” mà không cần cố gắng mạnh mẽ hay nhanh chóng phục hồi. Trong cuộc đời bạn, có những mùa đông dài, có những mùa đông ngắn. Sự nghỉ ngơi, yên tĩnh, đôi lúc có thể là cô lập và chiều chuộng bản thân, sẽ giúp bạn hồi phục từ nỗi đau. Và đó cũng là giai đoạn ấp ủ cho một mầm non mới đang dần hình thành trong cuộc sống của bạn.

Mùa xuân là khi chồi non nảy mầm. Nếu không có sự rụng lá của mùa thu và sự tĩnh dưỡng của mùa đông thì bạn sẽ không có chồi non mới. Mỗi một nỗi đau đều mang đến cho bạn một chồi xanh, một ý nghĩa mới trong cuộc sống, mà chỉ khi bạn cho phép bản thân chấp nhận và đi qua mùa đông, thì chồi non mới nảy mầm. Có một người bạn mắc Covid-19, sau khi trải qua giai đoạn sinh tử trong bệnh viện, đã nói với tôi rằng: “Nhờ đối diện với cái chết mà tớ đã nhận ra điều gì quan trọng trong cuộc sống”.

Mùa hạ là sự phát triển rực rỡ của những chồi xanh nhú lên từ mùa xuân. Nếu chúng ta tìm hiểu bài học tâm linh sau những mất mát, đau thương, chúng ta đang tạo điều kiện cho những chồi xanh đến với cuộc sống của mình. Tiếp tục nuôi dưỡng những chồi xanh đó, cuộc sống của chúng ta có thể bước sang một trang mới với thật nhiều ý nghĩa và yêu thương.

Nhưng cũng như bốn mùa của tự nhiên, không có mùa nào là tồn tại mãi mãi. Bốn mùa này lại nối tiếp bốn mùa khác. Hiểu được quy luật đó và quan sát bốn mùa của bản thân, tôi hy vọng bạn có thể sống tiếp trong kiếp này, với sự chuyển hóa sâu sắc từ món quà nhận được sau cái chết của người thương yêu.

  • Trích từ sách Món Quà Của Cái Chết, tác giả Phạm Hải Yến
  • Nguồn ảnh: Internet

SHARE:

Trả lời