CƠ HỘI TẠO DỰNG HẠNH PHÚC

SHARE:

CON NGƯỜI TOÀN DIỆN VÀ TỰ DO – Tác giả: Nguyễn Thế Đăng – NXB Thiện Tri Thức 2017CON NGƯỜI TOÀN DIỆN VÀ TỰ DO
Tác giả: Nguyễn Thế Đăng
NXB Thiện Tri Thức 2017

1. MỤC LỤC
2. CHẤT LƯỢNG CỦA ĐỜI SỐNG
3. CON ĐƯỜNG HẠNH PHÚC
4. CƠ HỘI TẠO DỰNG HẠNH PHÚC
5. CON NGƯỜI TOÀN DIỆN VÀ TỰ DO
6. CÁI ĐẸP CỦA CON NGƯỜI
7. CÁI NHÌN NGƯỜI KHÁC VÀ VẬT KHÁC
8. CÁI THIỆN VÀ HẠNH PHÚC
9. CON NGƯỜI TOÀN DIỆN, HẠNH PHÚC TOÀN DIỆN
10. CA NGỢI HOA SEN
11. CON NGƯỜI: NHỮNG GIÁ TRỊ VÀ SỰ HOÀN THIỆN
12. ĐẠO ĐỨC LÀ NỀN TẢNG CHO MỘT XÃ HỘI THỊNH VƯỢNG
13. GIÁO DỤC PHẬT GIÁO CON ĐƯỜNG CHUYỂN HÓA TOÀN DIỆN
14. ẢNH HƯỞNG CỦA NỀN VĂN HÓA PHẬT GIÁO
15. CON ĐƯỜNG BỒ TÁT VÀ XÃ HỘI HIỆN ĐẠI
16. KHO TÀNG LÒNG TỐT
17. KHÔNG LÀM HẠI
18. ĐỨC HIẾU
19. CẢM NGHĨ VỀ TĂNG GIÀ
20. BÁT NHÃ QUÁN CHIẾU
21. BÁT NHÃ: CHÁNH KIẾN GIẢI THOÁT
22. GIỚI THIỆU VỀ KIM CƯƠNG THỪA
23. EINSTEIN VÀ CON ĐƯỜNG HÀI HÒA CỦA ĐÔNG PHƯƠNG
24. KHOA HỌC HIỆN ĐẠI VÀ CON ĐƯỜNG PHẬT GIÁO
25. THỜI GIAN CÓ HAY KHÔNG
26. ĐI VÀO BÀI THƠ MỘC CẬN CỦA NGUYỄN TRÃI
27. SỨ MẠNG THI SĨ: NHỚ VÀ TƯỞNG
28. LINH HỒN HAY YẾU TÍNH THI CA
29. LỜI CHÀO TINH KHÔI
30. HOA HỒNG NỞ CHẲNG TẠI SAO: Angelus silesus, Heidegger VÀ MỘT CON ĐƯỜNG ĐÔNG PHƯƠNG
31. SÁNG TẠO QUA CÁI NHÌN PHẬT GIÁO
32. THƯỞNG THỨC VÀ SÁNG TẠO NGHỆ THUẬT
33. TẢN MẠN VỀ TIẾNG VIỆT
34. NGHỆ THUẬT VÀ PHẬT GIÁO
35. LỜI CHÚC ĐẦU NĂM LỢI MÌNH LỢI NGƯỜI
36. MÙA XUÂN TỪ CẢM NGHĨ ĐẠO PHẬT
37. PHÁT TRIỂN KINH TẾ VÀ VĂN HÓA
38. SỰ THÀNH ĐẠT
39. TÂY PHƯƠNG VỚI ĐÔNG PHƯƠNG: ĐỐI THOẠI VÀ CÙNG TIẾN
40. SỐNG TRONG BỔN NGUYỆN CỦA PHẬT A DI ĐÀ
41. CON NGƯỜI HÀI HÒA
42. XÃ HỘI HÀI HÒA
43. TỰA CÁC ĐẦU SÁCH ĐÃ XUẤT BẢN THIỆN TRI THỨC

3. CƠ HỘI TẠO DỰNG HẠNH PHÚC

Nghĩ đến một hay vài người nào đó với những tư tưởng tốt lành, lòng cảm thấy vui vẻ. Nghĩ đến một công việc tốt đẹp của ai đó và mong cho nó thành tựu là lòng cảm thấy hạnh phúc. Làm điều tốt lành, nói lời tốt lành, nghĩ điều tốt lành thì chúng ta sẽ có được hạnh phúc.

Tất cả chúng ta đều luôn luôn bình đẳng trước những cơ hội có thể tạo ra hạnh phúc: dắt tay một cụ già qua đường, lượm giúp cái mũ của một em bé cho cha mẹ nó, liệng đi một hòn đá trên đường để người khác khỏi té ngã, cắt một cành bờ rào cho người đi đường khỏi vướng, cắt xén hàng rào dâm bụt cho người đi qua thấy sạch sẽ vui mắt, chỉ đường cho người hỏi đường bằng lời nói thiện cảm, về thăm mẹ đem theo một món quà nhỏ…Những chuyện nho nhỏ làm cho người khác như vậy luôn luôn tạo cho người ta những niềm vui nho nhỏ, những hạnh phúc nho nhỏ.

Buổi sáng cầm tờ báo bước vào quán cà phê lề đường. Một chiếc xe vận tải đậu bên kia đường, được chống lên để vá bánh xe. Vừa đi ngang bàn ngoài, một người nào đó thậm chí không kịp thấy mặt chỉ trên bàn: “Nè, lượm có hai chục mét mà được bao nhiêu đây rồi”. Trên bàn là một nắm tôn cắt hình tam giác để làm lủng ruột xe. Ngồi xuống, thấy vui vui: những thứ gây ác hại đã được cắt bỏ. Người chứng kiến mà cũng không phải là người chứng kiến nữa, chỉ nghe kể lại thôi còn thấy vui, huống là người đích thân làm việc đó.

Thậm chí không đi đâu cả, chỉ ở nhà. Nghĩ đến một hay vài người nào đó với những tư tưởng tốt lànhlà lòng cảm thấy vui vẻ. Nghĩ đến một công việc tốt đẹp của ai đó và mong cho nó thành tựu là lòng cảm thấy hạnh phúc. Làm điều tốt lành, nói lời tốt lành, nghĩ điều tốt lành là có được hạnh phúc. Đây là chuyện thật dễ dàng, có thể thực hiện ở mọi nơi, mọi lúc.

Chúng ta không bàn đến cơ cấu nào, cách vận hành thế nào của những định luật tự nhiên tác độngtrên tâm sinh lý để khi phát khởi và tiến hành một việc tốt lành bằng thân, khẩu , ý thì ta có ngay niềm hạnh phúc. Điều đó đúng với tất cả mọi người, không kể tôn giáo, niềm tin, thái độ chính trị, giàu nghèo, địa vị xã hội, điều kiện hoàn cảnh. Chỉ cần điều ấy là tốt lành, nghĩa là có một động cơ trong sáng, một tấm lòng trong sạch, và đem lại lợi lạccho mình và cho mọi người. Và dĩ nhiên, việc tốt lành ấy càng rộng lớn, càng làm được cho nhiều người, và càng sâu, càng ảnh hưởng sâu trong lòng người thì niềm hạnh phúc ấy càng rộng lớn, sâu xa.

Cơ hội làm điều tốt lành-mà ngôn từ xưa gọi là điều thiện-luôn luôn mở ra trước mắt mỗi người, luôn luôn sẳn sàng đem lại hạnh phúc cho mỗi người, bất kể là đang ở đâu, trong thời gian nào.

Đó là điều Đức Phật nói trong một bài kệ của kinh Pháp Cú (phẩm Hoa, câu 10)

Như nhặt từ đống hoa

Làm thành những tràng hoa

Cũng vậy thân tâm này

Hãy thâu nhặt điều thiện.

Trước đống hoa đời, trước những cơ hội luôn luôn có sẳn trước mặt của đời sống hằng ngày, chúng ta phải biết nhặt lên và xâu cho mình những tràng hoa, những chuỗi việc tốt lành và đẹp đẽ. Biết sống như vậy thì cuộc đời trước mặt chúng ta là những đống hoa, và chính thân tâm chúng ta là những tràng hoa. Biết sống như vậy là biết tạo ra hạnh phúc, cho mình và cho người, ở mọi nơi mọi lúc. Biết sống như vậy là xâu cho đời mình thành một tràng hoa bất tận.

SHARE:

Để lại một bình luận