THƯ GỬI NGƯỜI BẠN TRẺ

SHARE:

Bạn có bị chiếm lĩnh bởi dục vọng (nếu có) của mình không? Thế giới là nơi tốt lành, thế mà chúng ta lại làm hết sức mình để trốn tránh nó, bằng bái lạy, bằng cầu nguyện, bằng những yêu thương và sợ hãi của chúng ta. Chúng ta không biết mình dư dật hoặc thiếu thốn, chúng ta chẳng bao giờ đi sâu vào bản thân, khám phá cho ra “cái đang là”. Chúng ta sống trên bề mặt, hài lòng với những nhỏ nhoi, lấy làm hạnh phúc hoặc khốn khổ bởi những nhỏ nhoi đó. Tâm trí vụn vặt của chúng ta chứa những vấn để vụn vặt, những giải đáp vụn vặt, và như thế chúng ta tiêu hoang ngày tháng đời mình. Chúng ta không yêu thương, và khi yêu thương thì chúng ta luôn luôn yêu thương với những sợ hãi và tan vỡ, khổ não và dục vọng.

Cuộc đời phong phú, dư dật nhiều kho báu nhưng chúng ta lại đi vào các kho báu đó với tâm hồn trống trải; chúng ta chẳng biết cách làm cho tâm hồn mình no đầy bằng sự hào phóng của cuộc đời. Nội tâm chúng ta nghèo nàn và khi được tặng những của dư dật ấy thì chúng ta lại chối từ. Tình yêu là cái nguy hiểm vì nó mang theo với nó cuộc cách mạng độc nhất đem đến hạnh phúc toàn mãn. Do đó ít người trong chúng ta có khả năng yêu thương nên ít người muốn yêu thương. Chúng ta yêu thương theo cách riêng của mình, biến tình yêu thành vật đổi trao. Chúng ta có đầu óc đổi chác nhưng tình yêu thì không mang tính cách đổi trao, tình yêu không là dịch vụ trao cái này đổi lấy cái nọ. Tình yêu là một trạng thái sống trong đó giải quyết toàn bộ vấn đề của con người. Chúng ta bước đến giếng tình yêu mà e sợ tay mình rướm máu nên cuộc sống hóa thành dịch vụ phù hoa, bạc nhược và nhỏ nhoi.

Thế gian là chốn rất đáng yêu và chốn này đẹp đẽ quá, huy hoàng quá và đây là nơi có tình yêu bất diệt. Chúng ta kẹt mình trong đớn đau nhưng không để ý giải thoát mình ra, cả những lúc có người đến chỉ bảo đường ra.

Tôi mong đêm nay bạn an tĩnh, sớm mai hân hoan với mặt trời ló mình trên song cửa và rồi bạn thanh thản nhìn sao đêm trước khi lên giường. Chúng ta hiểu ít ỏi biết bao về tình yêu. Chúng ta dễ dãi ngần nào khi nói tới hai chữ tình yêu, người người nói nó; kẻ hàng thịt nói nó; kẻ giàu sang nói nó; và thanh niên nam nữ nói nó. Nhưng chúng ta hiểu ít ỏi dường nào về sự mênh mông, bất diệt, khôn dò của tình yêu. Yêu thương là nhận biết vĩnh cửu.

Hãy mở lòng mình ra. Hãy sống trong quá khứ nếu phải sống như thế nhưng chớ vật lộn với quá khứ; khi quá khứ xuất hiện, hãy nhìn tận mặt nó, không đẩy nó đi khuất cũng đừng ghì quá chặt nó vào lòng. Kinh nghiệm dĩ vãng, nỗi đau đớn và niềm hoan lạc, những trận đời chí tử, những thoáng hiện chia xa, cảm giác vĩnh việt, mọi sự đó đều làm cuộc đời thêm phần phong phú và xinh đẹp. Điều quan trọng là những gì bạn có trong tim, và vì chúng dâng trào nên bạn có mọi thứ, bạn là mọi thứ.

Giữ được đơn giản và minh bạch luôn luôn là điều khó khăn. Thế giới tôn thờ sự thành công, những vĩ đại hơn và những tốt đẹp hơn; khán giả càng đông hơn bao nhiêu thì diễn giả càng nổi tiếng bấy nhiêu; những cao ốc, những chiếc xe hơi, những máy bay và những con người siêu vĩ đại. Tánh đơn giản không còn nữa. Những con người thành công không còn là những con người đang xây dựng một thế giới mới mẻ. Là một người cách mạng thực sự cần đến một thay đổi hoàn toàn của quả tim và cái trí, và chẳng có bao nhiêu người ao ước tự-làm tự do cho chính họ. Người ta chặt đứt những gốc rễ trên bề mặt; nhưng muốn chặt đứt những gốc rễ sâu thẳm đang nuôi dưỡng sự tầm thường, sự thành công, cần đến cái gì đó còn nhiều hơn là những từ ngữ, những phương pháp, những ép buộc. Dường như cũng có ít người, nhưng họ là những người xây dựng chân chính – những người còn lại chỉ đang lao động trong ảo tưởng.

Ít người nhận ra những thay đổi, thoái hóa, xung khắc và méo mó trong nội tâm của mình. Dù có nhận ra được họ vẫn rán sức đẩy chúng sang một bên, bỏ chạy xa chúng. Bạn đừng làm như vậy. Tôi nghĩ bạn sẽ không làm như vậy nhưng có nỗi nguy hiểm của lối sống quá mật thiết với các ý nghĩ và cảm xúc của của ta mà không lo âu, vội vã. Cuộc cách mạng chân chính diễn ra trong cuộc đời bạn, bạn nên nhận biết minh bạch các ý nghĩ và cảm xúc của mình – hãy để chúng bộc lộ ra, đừng kiểm tra chúng, đừng kiềm giữ chúng lại. Hãy để chúng tuôn trào, cả những dịu dàng lẫn thô bạo, và bạn hãy nhận biết chúng.

Phải có cuộc cách mạng trọn vẹn, không chỉ trong những việc lớn lao mà cả trong những việc nhỏ mọn hằng ngày. Bạn phải có cuộc cách mạng đó, đừng lùi bước, hãy ghì chặt nó. Giữ trong nội tâm bạn sao cho bình nước ấy sôi hoài.

Điều quan trọng là có loại hoạt động đúng đắn, ngủ ngon, và một ngày có ý nghĩa. Nhưng người ta luồn lách quá dễ dàng vào một lề thói, và sau đó người ta vận hành trong khuôn mẫu dễ dàng của tự-thỏa mãn, hay trong khuôn mẫu của đạo đức mà người ta tự đặt cho mình. Tất cả những khuôn mẫu này luôn luôn dẫn đến cái chết – một sự tàn tạ từ từ. Nhưng có một ngày phong phú, trong nó không có ép buộc, không sợ hãi, không so sánh, không xung đột, mà nhận biết một cách giản dị – đó là sáng tạo.

Bạn thấy đó, có những khoảnh khắc hiếm hoi mà ta cảm nhận được điều ấy, nhưng hầu hết cuộc đời chúng ta bị cấu thành bởi những ký ức hao mòn, thất vọng và những rán sức vô ích trong khi cái chân chính thì trôi qua. Tầng mây mê lầm che phủ mọi sự và cái chân chính thì mờ nhạt. Phải thật hoàn toàn mãnh liệt mới xuyên qua được tầng mây ấy, để sống trong sự giản dị và minh bạch của ánh sáng. Hãy chỉ nhận ra trọn vẹn việc ấy thôi và đó là tất cả. Đừng rán sức giản dị. Hành động rán sức chỉ làm phát sinh phức tạp và khốn khổ. Hành động rán sức là hành động chuyển hóa và chuyển hóa thì luôn là dục vọng với những thất vọng của nó.

Đừng cho phép khói của những nhỏ nhen làm cho bạn chết ngạt và hãy để cho lửa bốc lên. Bạn phải tiếp tục đi, lao tới, hủy cho sạch, không bao giờ bám rễ. Đừng để cho bất kỳ vấn đề nào bám rễ, chấm dứt nó ngay tức khắc và mỗi sớm mai thức dậy trong sáng, tươi trẻ, và hồn nhiên…

Hãy đối mặt với sợ hãi, mời mọc nó, đừng để nó thình lình ập xuống bạn mà hãy liên tục đối mặt với nó, theo đuổi nó một cách chuyên cần và kiên định. Hy vọng bạn bình an và không bị sợ hãi bởi tất cả điều này; chắc chắn nó có thể khắc phục được và chúng ta sẽ theo sát nó. Đừng cho phép nó đe dọa bạn.

Đã có một thay đổi rõ rệt trong bạn – sinh động, mạnh mẽ và sự minh bạch sâu thẳm phía bên trong – hãy giữ nó – hãy để cho nó hoạt động – hãy cho nó cơ hội tuôn trào dữ dội sâu xa. Dù bất kỳ việc gì xảy ra, đừng để mình bị héo úa vì hoàn cảnh, vì gia đình – vì tình trạng thân thể của mình. Ăn uống đúng cách, thể dục, và đừng trở nên buông thả. Bởi vì đã đến một trạng thái nhất định nào đó, cứ tiếp tục, đừng ngủ quên ở đó – hoặc tiến về trước hoặc bạn thụt lùi. Bạn không thể đứng yên. Bạn đã cưỡi lên con song nội tâm đã quá nhiều năm rồi, khi lùi ra, khi tiến vào, nhưng lúc này từ chuyển động nội tâm đó bạn phải ra ngoài – gặp gỡ nhiều người hơn – hãy trải rộng đời mình.

Sống là một việc lạ thường. Hạnh phúc thay cho con người không-là gì cả.

Dù bất kỳ việc gì xảy ra đừng cho phép thân thể uốn nắn bản thể của cái trí – hãy nhận biết thân thể, ăn uống đúng cách, hãy một mình vài giờ trong một ngày – đừng lùi bước và đừng là một tên nô lệ cho những hoàn cảnh.

Hãy Mãnh Liệt – hãy Tỉnh Thức!

Trích: Thư gửi người bạn trẻ

Tác giả: J.Krishnamurti

 

SHARE: