“MAYA” ẢO TƯỞNG CỦA BẢN NGÃ

SHARE:

Sự suy tư của chúng ta đã tạo ra thế giới như nó đang là ngày nay. Bất cứ khi nào chúng ta định nghĩa một cái gì đó là tốt hay xấu, hoặc cảm thấy sự yêu thích, mong muốn trong tâm trí đó là do sự hình thành của các cấu trúc vị kỷ hoặc tự lợi đang ảnh hưởng đến nội tại Không-phán-xét của ta. Giải pháp không phải là đấu tranh cho hòa bình hay chinh phục thiên nhiên, mà đơn thuần là nhận ra sự thật; rằng sự tồn tại của Bản ngã đã cấu tạo nên Nhị nguyên luận, một vết rạch giữa bản thân và người khác, của tôi và của bạn, con người và thiên nhiên, bên trong và bên ngoài. Cái Tôi là bạo lực; Nó đòi hỏi một hàng rào, một giới hạn từ bên kia để tồn tại. Nếu không có cái Tôi thì không có chiến tranh để chống lại bất cứ điều gì cả. Không có sự kiêu căng, không có tranh đoạt tài nguyên để mang về ra lợi nhuận. Những cuộc khủng hoảng bên ngoài, ở thế giới của chúng ta, phản chiếu một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng từ thế giới bên trong, vùng ý thức; Chúng ta đếch biết gì về bản thân cả! Chúng ta đang chạy một cổ máy hoàn toàn đồng nhất với đặc tính vị kỷ của mình, nhiên liệu là nỗi sợ hãi, bị cắt đứt khỏi bản chất thật của chúng ta.

Chủng tộc, tôn giáo, quốc gia, đảng phái chính trị hay bất kỳ nhóm mà chúng ta thuộc về, tất cả củng cố cho bản sắc vị kỷ của chính chúng ta. Hầu hết các tập thể đó tồn tại trên hành tinh này là muốn khẳng định quan điểm của mình là thật, và đúng, rất giống với cách mà chúng ta luôn làm nhưng trên một mức độ cá nhân. Bằng cách tuyên bố rằng sự thật thuộc về riêng mình, đồng nghĩa với việc củng cố sự hiện hữu của tập thể tương tự vậy, một cái Tôi thường tự định nghĩa cấu trúc bản thân chống lại những hoài nghi về nó.

Nhiều hơn bao giờ hết, ngày nay, các thực tại khác nhau và các hệ thống tín ngưỡng phân cực vẫn cùng tồn tại trên một trái đất. Là quá bình thường khi hai con người khác nhau, trải nghiệm hoàn toàn khác nhau về suy nghĩ lẫn cảm xúc lại biểu hiện như nhau qua cùng một hình thức bên ngoài. Tương tự vậy, luân hồi và niết bàn, thiên đàng và địa ngục, là hai chiều kích khác nhau đang chiếm hữu cùng một thế giới. Một sự kiện khủng khiếp với người này, có thể được xem là điều hoan hỉ đối với người khác. Vì vậy, hiển nhiên là những sự kiện xảy ra bên ngoài, hoàn toàn không cần thiết để ảnh hưởng đến thế giới nội tâm qua bất kỳ phương cách cụ thể nào. Nhận thức Samadhi là để trở thành một bánh xe tự vận hành, trở nên độc lập và chủ động, một vũ trụ riêng cho chính mình. Trải nghiệm sống của bạn không phụ thuộc vào sử thay đổi của hiện tượng.

Một phép loại suy tương tự có thể được thực hiện với khối Metatron. Metatron được đề cập đến trong các văn bản Kitô cổ, Hồi giáo và Do Thái, liên quan đến Nguyên bản Neter Thoth của Ai Cập, cũng như Hermes Trismegistus (The Kybalion) của Hy Lạp. Metatron có liên quan mật thiết với Tetragrammaton (YHWH). Tetragrammaton là hình học về mô hình cơ bản, nguyên mẫu hoặc hiện thân nguyên thủy của thực tại vật lý, được gọi là Ngôi Lời hoặc Logos. Ở đây chúng ta thấy một đại diện hai chiều của hình, nhưng nếu bạn nhìn một cách khác đi, bạn thấy thấy một khối ba chiều. Khi bạn nhìn thấy khối ba chiều, không có gì đã thay đổi trong hình ảnh, mà là chính tâm trí của bạn vừa thêm vào khả năng thị giác của não bộ một chiều kích mới.

Quan điểm đa chiều hoặc góc nhìn chủ quan của một người chỉ đơn giản là vấn đề của việc trở nên thích nghi với một phương pháp mới để nhận thức về thế giới. Khi đạt điểm Samadhi chúng ta trở nên tự do về quan điểm, hoặc tự do để tạo ra những cách nhìn mới, bởi vì không còn cái tôi dành cho hoặc gắn liền với một quan điểm cụ thể cả.

Những bộ óc vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại thường nhấn mạnh những mức độ suy nghĩ vượt ra ngoài mọi hạn chế của sự tự cấu trúc. Einstein nói: “Sự đánh giá đúng đắn nhất cho một con người được xác định chủ yếu bằng cách xử trí và khả năng phán đoán mà người này đã đạt được để giải phóng khỏi sự hạn chế của bản thân.”

Vì vậy, không phải rằng suy nghĩ và sự tồn tại của cái tôi là xấu, tư duy là một công cụ tuyệt vời khi lý trí phục vụ cho con tim. Trường phái Vedanta ở Ấn Độ nói rằng: “Tâm trí là một đầy tớ tốt, nhưng lại là một ông chủ tồi.”

Bản ngã liên tục xâm nhập vào thực tại thông qua ngôn ngữ định kiến, và sự đánh giá liên tục. Ưu ái điều này hơn điều kia. Khi tâm trí và các giác quan làm chủ ý thức bạn, chúng sẽ tạo ra khổ ải vô tận, tham ái và sân hận vô tận, khóa chúng ta vào ma trận suy nghĩ. Nếu bạn muốn trải nghiệm Samadhi, đừng phán xét suy nghĩ của bạn là tốt hay xấu, nhưng hãy tìm cho ra bạn là ai trước khi suy nghĩ, trước khi cảm nhận. Khi tất cả các định kiến, khái niệm mất đi, bạn mới có thể nhìn nhận mọi thứ như bản thân nó là. Khoảnh khắc mà một đứa trẻ được dạy về một con chim, nếu đứa trẻ này tin vào những gì nó đang được dạy, thì nó sẽ không bao giờ nhìn thấy bất cứ con chim nào trong cuộc đời mình nữa. Đứa trẻ chỉ còn có thể nhìn thấy những suy nghĩ, khái niệm của mình.

Hầu hết mọi người nghĩ rằng họ tự do, có ý thức và tỉnh táo. Nếu bạn tin rằng bạn đã tỉnh táo, tại sao sau đó bạn lại tìm cách làm những công việc khó khăn để đạt được những gì bạn tin rằng mình đã có? Trước khi sự tỉnh thức có thể xảy ra, thì điều cần thiết vẫn là phải chấp nhận rằng bạn đang u mê, sống trong ma trận.

Hãy kiểm tra bản thân một cách trung thực, không tự lừa dối với chính mình. Liệu bạn có sẵn sàng để dừng lại sự bảo thủ của mình, phá vỡ những mô hình sống cũ nếu bạn muốn? Bạn có thể dừng việc tìm kiếm niềm vui và phủ nhận đau khổ? Bạn có nghiện những loại thức ăn nhất định? Những hoạt động nhất định? Những thú tiêu khiển? Bạn có thường xuyên đánh giá, đổ lỗi, chỉ trích bản thân và những người khác? Liệu tâm trí của bạn không ngừng tìm kiếm những tác nhân kích thích, hay bạn hoàn toàn thỏa mãn, trong im lặng? Bạn có phản ứng lại khi mọi người có một khái niệm về bạn? Bạn có đang tìm kiếm sự đồng cảm, để củng cố sự tích cực của mình? Đã bao giờ và bằng cách nào đó, bạn phá hoại vị trí của mình trong đời sống?

Hầu hết mọi người sẽ trải nghiệm cuộc sống của họ theo cùng một trải nghiệm như hôm nay vào ngày mai, Một năm sau, và mười năm sau nữa. Khi bạn bắt đầu nhận thấy sự mất tự nhiên của bản thân bạn trở nên tỉnh táo hơn. Bạn bắt đầu nhận ra chiều sâu của vấn đề. Bạn đã và vẫn đang hoàn toàn say ngủ, lạc lối trong một giấc mơ. Giống như các tù nhân trong Plato’s Cave, hầu hết người nghe sự thật này sẽ không sẵn sàng hoặc sự chủ ý để thay đổi mô hình sống đã quá quen thuộc của mình.

Chúng ta đã có những bước tiến khá xa, nỗ lực để biện minh cho sự nhút nhát của mình, thà vùi đầu của xuống cát còn hơn phải phải đối mặt với sự thật. Chúng ta muốn người cứu rỗi, nhưng chúng ta không sẵn sàng để đứng dậy trên cây Thập giá của chính mình. Bạn sẵn sàng đánh đổi điều gì cho tự do? Nhận ra rằng nếu bạn thay đổi thế giới nội tâm, bạn cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để thay đổi cuộc sống bên ngoài. Cấu trúc cũ và đặc tính cá nhân cũ của bạn phải trở thành đất chết, để nuôi dưỡng những chồi non sau này.

Bước đầu tiên để thức tỉnh là để nhận ra rằng chúng ta được xác định bởi chồng chất những khái niệm của tâm trí con người, bởi chiếc mặt nạ. Một cái gì đó bên trong chúng ta phải nghe được sự thật này và đã bị đánh thức khỏi giấc ngủ mơ hồ của riêng nó. Nó là một phần của bạn, một cái gì đó vượt ngoài thời gian tuyến tính, đã luôn luôn biết được mọi sự thật. Ma trận của tâm trí làm ta xao lãng, làm vui chúng ta, giữ chúng ta không ngừng hoạt động, tiêu thụ và tham lam, trong một chu kỳ của tham ái và sân hận với vô tận hình thức đang tiếp tục thay đổi, giữ ta khỏi sự nở rộ của ý thức chính mình, khỏi Samadhi – Di vật thừa kế của chúng ta qua chuỗi tiến hóa.

Lối tư duy bệnh hoạn là điều đã lỗi thời với một cuộc sống bình thường. Bản chất thiêng liêng của bạn đã trở thành nô lệ, được xác định với cấu trúc tự giới hạn. Trí tuệ và sự thật về con người của bạn được chôn sâu bên trong bản thể của bạn. J. Krishnamurti nói: “Là không đáng kể khi một người khỏe mạnh vẫn sống trong một xã hội bệnh tật. Đồng hóa với tâm vị kỷ là căn bệnh mà Samadhi là phương thuốc chữa.”

Các thánh, nhà hiền triết và những cá thể tỉnh thức suốt chiều dài lịch sử đều đã học được sự khôn ngoan của buông bỏ. Làm thế nào để có thể nhận ra con người thật? Khi bạn nhìn xuyên qua bức màn của Maya, và buông bỏ cái tôi ảo tưởng, bạn còn lại gì?

Nguồn: AWAKEN THE WORLD

Trích đoạn bản phụ đề chính 

Samadhi “Maya, the Illusion of the Self”

SHARE:

Để lại một bình luận