Trích: “MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP”

SHARE:

🍁65. Kiến, hành, và thiền giống như vua các loài thú. Chúng khuất phục mọi sự mà không sợ hãi. Chúng tạo thành tột đỉnh của con đường. Đây là lời khuyên tâm huyết của tôi.

BA ĐIỀU NÀY—kiến, thiền, và hành—thì vô cùng quan trọng. Khi ta thực hành thiền định, ta cần có một cái nhìn (kiến) về mục đích của ta. Ta đang nỗ lực chúng ngộ điều gì? Bản chất của các hiện tượng là gì? Giác ngộ là gì? Sau khi trả lời được những câu hỏi này, ta cần thiền định (thiền) để đạt được mục tiêu đó. Hành vi giác ngộ mà ta dấn mình vào là hành động (hành). Sở hữu đồng thời ba điều này là phương tiện hữu hiệu nhất để đạt được giác ngộ. Không có chúng, ta không thể giải thoát bản thân khỏi đau khổ hay đạt được giác ngộ.
Trong Đại thừa, và đặc biệt là trong Kim cương thừa, kiến rất quan trọng bởi nó là mục tiêu tối hậu để thành tựu. Đó là cách thức an trụ tối hậu của mọi hiện tượng, thoát khỏi mọi cực đoan, trạng thái không bị tạo tác. Không có một giới thiệu đúng đắn về kiến của một Đạo sư kim cương nhiều kinh nghiệm, ta đau khổ vì thị kiến sai lầm.

Kiến là cái thấy về tánh Không trùm khắp, hoàn toàn tự do đối với mọi ràng buộc, bám chấp, và tham luyến. Không có không gian, trái đất này không thể hiển lộ, vận hành, hay tan biến. Tương tự như thế, mọi hoạt động trong tâm ta vận hành trong tánh Không và tan hòa vào tánh không. Thiền của ta phải thoát khỏi sự phấn khích và hôn trầm. Ta có thể thiền định về tánh Không trùm khắp không có kiến hay hành trái nghịch. Hành thoát khỏi sự tạo tác hay dối gạt. Trong thực hành Đại Ấn, điều này bao gồm việc tránh làm các ác hạnh và phát triển mọi thiện hạnh của thân, ngữ, và tâm. Chẳng hạn như, việc trì giữ hệ thống Luật của giới hạnh đạo đức là một “hành” và thực hành Bồ đề tâm là “thiền” qua đó ta nhận ra “kiến” của Đại Ấn.
Vua các loài thú là sư tử tuyết, con thú khuất phục mọi loài vật khác và cai trị chúng mà không sợ hãi. Khi ta có được cái thấy (kiến) của Đại Ấn, thực hành thiền định Sáu pháp Du già của Naropa, và hành xử phù hợp với Vinaya (Luật) và giới nguyện Bồ đề tâm, thì không điều gì có thể làm ta sợ hãi. Nhờ những phương pháp này, các “loài thú” tư tưởng tiêu cực và mê lầm hoàn toàn bị chế ngự, điều phục, và nhổ bật gốc. Milarepa đã diễn tả điều này trong một bài ca kim cương:
Kiến là nhìn thực tại siêu vượt trí thức.
Thiền là nghỉ ngơi trong một trạng thái không xao lãng. Hành là duy trì không ngơi nghỉ bất kỳ điều gì xảy ra một cách tự nhiên.
Kết quả là từ bỏ hy vọng, sợ hãi, và tính chất quy ước.

Ba điều này tạo thành tột đỉnh của con đường—phương tiện tối thượng, hữu hiệu nhất để giải thoát bản thân ta khỏi mọi mê lầm và đạt được giác ngộ. Khi ta thành tựu chứng ngộ về tâm, không có gì cao hơn để thành tựu. Tâm là trung tâm của mọi sự. Khi ta chứng ngộ tâm, điều này được gọi là Phật quả. Khi ta bị tâm làm mê lầm, điều này được gọi là luân hồi sinh tử. Không có trạng thái nào ở ngoài tâm.
Dù tâm đang ngơi nghỉ không có những tư tưởng khái niệm trong bản tánh của kiến, và ta cảm thấy hòa hợp, thư thản, an bình, trong sáng, tinh khôi, và hỷ lạc; hay dù tâm bị xáo trộn bởi những tư tưởng tiêu cực, sợ hãi, kích động, và cô độc tất cả những điều này là sự phô diễn của tâm. Khi ta không hiểu điều này, ta tìm kiếm sự bảo vệ ở bên ngoài ta. Nhưng khi các vị Thầy vĩ đại đã viên mãn thực hành này, cho dù đi đâu, các ngài không hề sợ hãi bất kỳ ai. Đó là năng lực của tâm. Ta có thể nhận ra nó, khám phá nó, và hiển lộ bản tánh của nó nhờ giáo lý và thực hành này.

Đôi khi, sự vô minh sinh khởi về cái thấy (kiến). Ta nghe nói rằng kiến thoát khỏi các biên giới và vô minh, và trong trạng thái đó, không có gì để từ bỏ và không có gì để chấp nhận. Bởi nghĩ rằng không có gì để từ bỏ, ta có thể giữ những tư tưởng ác hại. Bởi nghĩ rằng không có gì để chấp nhận, ta có thể từ bỏ các đức hạnh của ta. Điều này tạo nên sự mâu thuẫn giữa kiến và hành, và giữa kiến và thiền của ta. Một số người nói: “Chẳng có gì để thiền định.” Và trong thực tế thì điều này là đúng. Nhưng để thực sự hiểu rõ điều này, ta phải thiền định. Ta không nên tạo ra mâu thuẫn giữa kiến, hành và thiền của ta. Nếu ta tạo ra mâu thuẫn, phương pháp này sẽ không phải là vua của các loài thú. Có thể nó sẽ trở thành một con côn trùng nhỏ bé! Điều vô cùng quan trọng là phải có một hiểu biết đúng đắn về cách thực hành Giáo pháp quý báu.

🍁66. Hành vi du già không thích hợp giống như một con
bướm đối chọi với đại bàng kim xí điểu.
Bằng cách này, ta tự sát và rơi vào địa ngục kim cương.
Vì thế, hãy tránh hoạt động thiếu chánh niệm, khùng điên.
Đây là lời khuyên tâm huyết của tôi.

HÀNH VI DU GIÀ KHÔNG THÍCH HỢP là hành vi của một hành giả không hoàn toàn thể nhập ý nghĩa của kiến, thiền, và hành nhưng hành động như thể họ đã thể nhập. Điều cần thiết là phải trở nên quen thuộc với tính chất bất khả phân của chúng. Đức Jigten Sumgin nói:
Ta, một yogin (hành giả), đã chứng ngộ sự hợp nhất của kiến, thiền, và hành.
Không có các thời khóa thực hành.
Ta, một yogin, hạnh phúc trong sự không nỗ lực (không dụng công).
Yogin hạnh phúc này kinh nghiệm hỷ lạc.
Kinh nghiệm hỷ lạc này là thiện tâm của Đạo sư.
Đôi khi, hoạt động tính dục, uống rượu, và những hoạt động khác được nhắc đến trong bối cảnh Mật điển. Chỉ đơn thuần thọ nhận các giáo huấn thực hành, một vài hành giả suy nghĩ sai lầm là họ đủ tư cách để dấn mình vào những hoạt động này. Không có chút kinh nghiệm hay chứng ngộ nào, họ nói: “Tôi đã nhận tất cả những quán đảnh và giáo huấn này. Bây giờ tôi có thể thực hiện thực hành Mật điển này.” Đây là hành vi không thích hợp bởi họ không có kinh nghiệm hay chứng ngộ nào về những phẩm tính giác ngộ. Cho đến khi bản thân ta đã chứng ngộ ý nghĩa của Giáo pháp, những hành vi ấy có thể tạo nên một sự lầm lạc to lớn khi toan tính dẫn dắt người khác.

Bởi ta đã thực hành một vài Mật điển, điều này không có nghĩa là ta đã thành tựu chứng ngộ cao cấp và có khả năng để thực hiện những công hạnh du già vĩ đại. Người hành động như thể họ đã thành tựu cao cấp trước khi họ sẵn sàng thì giống như một con bướm đối chọi với một đại bàng kim sí điểu (garuda). Ta không cần phải bàn đến việc ai sẽ là người chiến thắng.
Hãy tránh những nguy hiểm không cần thiết này. Hãy bảo vệ bản thân bạn như thể bạn là một cây thuốc nhỏ bé. Ta trồng một cây thuốc nhỏ trên mặt đất và để nó phát triển thành một cây khổng lồ bằng cách dùng hàng rào để bảo vệ nó v.v… Sau đó, khi nó hoàn toàn phát triển, nó có thể sinh ra trái quả, hoa, và lá khiến có thể giúp ích cho nhiều người. Nhưng nếu ta thu hoạch khi cây còn nhỏ thì nó sẽ không mang lại nhiều lợi lạc.
Không một nơi đặc biệt nào được gọi là địa ngục kim cương. Địa ngục này không khác biệt với các cõi địa ngục được mô tả trước đây. Đây chỉ là một thuật ngữ được sử dụng trong Kim cương thừa với mục đích nhấn mạnh.

Vì thế, hãy luôn luôn là một hành giả đơn sơ, chân thành, khiêm tốn. Hãy thực hành ngày nào biết ngày nấy và chắc bước. Bắt đầu từ vị trí của bạn thay vì cố gắng thay đổi các điều to lớn ngay tức thì. Khi bạn lầm lạc, bạn có thể tạo nên nghiệp tiêu cực và trở thành nạn nhân của việc bị người khác sỉ nhục. Thay vào đó, tốt nhất là trở thành người chiến thắng bằng cách dần dần xua tan mê lầm, khai sáng tâm thức, và phát triển trí tuệ và lòng bi mẫn. Đây là những điều cần thiết.

Trong Tăng đoàn, đôi khi những tước vị cao quý được ban tặng một cách vội vã cho những cá nhân hành giả. Sau đó họ lạm dụng những tước vị này và tạo nên lầm lẫn to lớn cho người khác. Điều này thật vô cùng bất hạnh. Như tôi đã đề cập ở trên, các nghiên cứu và thực hành Pháp của chúng ta nhắm vào việc giải thoát bản thân ta khỏi luân hồi sinh tử, không phải để làm giàu thêm sinh tử. Ta có thể nhớ lại chi tiết nổi tiếng này trong tiểu sử của Đức Milarepa:
Một hôm Milarepa đi tới một nơi, những người dân làng ở đó đề nghị: “Bởi Thầy Marpa của ngài có vợ, chúng con sẽ sắp xếp một nơi đặc biệt để ngài ở đây với một người vợ.” Milarepa trả lời: “Ta không thể sánh được với Thầy ta. Ngài là một con hổ và ta như một con cáo. Nếu một con cáo cố gắng nhảy ở nơi hổ đã nhảy, cáo sẽ chỉ gãy lưng.”
Trong ví dụ này, Milarepa chỉ dạy cho các hành giả tương lai về cách cư xử. Thay vì nhận một tước vị cao sang, tốt hơn hết là có “danh hiệu” trí tuệ, bi mẫn, và thiện xảo, và chỉ khi ấy hãy thực hiện những hoạt động của một Bồ Tát.

🍀🍀🍀☀🍀🍀🍀

Trích: “MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP”
KHENCHEN KONCHOG GYALTSHEN
Khenmo Trinlay Chödron hiệu đính
Thanh Liên dịch sang Việt ngữ
Ảnh nguồn internet

Post: Tâm Ngọc Đồng Minh

SHARE: