SHARE:
156. Hãy chỉ “con Đường” – dù khi phải sống lẫn lộn trong đám quần chúng không ai biết đến con như sao hôm chỉ đường cho những kẻ đi trong đêm tối.
157. Kìa con hãy nhìn xem “Con Mắt của Migmar” xuyên qua lớp lưới bao mặt màu đỏ sậm để lặng nhìn địa cầu đang yên giấc. Con hãy xem “Bàn Tay” sáng rực của Lhagpa đưa ra trên đầu các nhà khổ tu một cách yêu thương che chở. Cả hai hiện giờ là bộ hạ của Nyima lặng lẽ thức canh trong đêm tối lúc vắng chủ. Tuy nhiên, trong những Kalpas trước, cả hai đều sáng chói như Nyima và trong “Tương Lai” sẽ có thể trở nên hai ngôi Mặt Trời trở lại. Đó là cuộc thăng trầm của Luật Nhân Quả trong vũ trụ.
158. Hỡi Đệ Tử, con hãy theo gương hai ngôi hành tinh đó, con hãy soi sáng và ủy lạo kẻ khổ nhọc trên Đường Đạo và hãy tìm kẻ biết ít hơn con, kẻ đương ngồi nản chí, phiền muộn lòng đói bánh Minh Triết và cả bánh nuôi cái hình bóng, không gặp Thầy, không một tia hy vọng, không một lời an ủi, con hãy nói Pháp cho người ta nghe.
159. Con hãy nói với y, hỡi thí sinh, kẻ nào đem tính kiêu căng và tự ái làm tôi tớ cho lòng sùng đạo, kẻ nào tuy còn lưu luyến cuộc đời nhưng đem tính nhẫn nại và phục tùng đối với Định Luật, như một đóa hoa dịu dàng dưới chân của Đức Thích Ca Mâu Ni, kẻ đó sẽ trở nên một Tu Đà Hoàn trong kiếp hiện tại. Pháp lực hoàn thiện có thể nháng thấy đàng xa, thật xa, nhưng y đã bước được bước đầu, y đã nhập lưu và y có thể hoạch đắc sự thấy của con phượng hoàng trên đỉnh núi cao, sự nghe của con hoãng cái.
160. Con hãy nói với y, hỡi kẻ chí nguyện, lòng sùng đạo chân thành có thể hoàn lại cho y những tri thức mà y đã có trong những kiếp trước. Thần nhãn, thần nhĩ không thể nào đạt được trong kiếp ngắn ngủi.
161. Hãy khiêm tốn, nếu con muốn có Minh Triết.
162. Hãy khiêm tốn hơn nữa, nếu con đã có được rồi.
163. Hãy giống như biển cả thu nhận tất cả sông, suối. Vẻ yên tĩnh mênh mông của biển cả cũng vẫn không có gì thay đổi; nó không biết là có nước sông, suối thêm vào cho nó.
164. Hãy dùng sức Chơn Nhơn để trấn áp phàm nhơn.
165. Hãy dùng sức Chơn Thần để trấn áp Chơn Nhơn.
166. Phải đấy, cao cả thay kẻ nào giết chết dục vọng.
167. Còn cao cả hơn nữa kẻ nào mà Chơn Nhơn đã giết chết sự biết có dục vọng.
168. Hãy đề phòng bản ngã sợ e nó làm nhơ đến Chơn Ngã.
169. Con đường đi đến tự do cuối cùng ở bên trong Chơn Ngã của con.
170. Con đường này bắt đầu và chấm dứt ở ngoài bản ngã.
171. Mẹ của tất cả Sông, Rạch không được thiên hạ và người, Tirthikas không cho là có giá trị gì; đối với con mắt của bọn điên cuồng thì nhân thân vốn trống rỗng mặc dầu chứa đầy nước Amrita (cam lồ). Tuy nhiên, nguồn cội của các sông thánh vốn ở nơi thánh địa (29) và kẻ có đức Minh Triết được mọi người quý trọng.
172. Bậc La Hán và Hiền Giả quán thông mọi sự vốn hiếm có như bóng cây Udumbara. Những vị La Hán sanh ra lúc nửa đêm, đồng thời với cây thiêng có chín và bảy cộng với bông thiêng nở trong đêm tối dưới giọt sương tinh khiết, trong lòng giá lạnh ở đỉnh núi cao trùm tuyết, nơi mà bàn chân của những kẻ còn mang tội lỗi không khi nào bước đến được.
173. Không một vị La Hán nào, hỡi Đệ tử, chứng được quả này trong kiếp mà Linh Hồn mới lần thứ nhất bắt đầu có nguyện vọng về sự giải thoát cuối cùng. Tuy nhiên, con chớ lo lắng, không một chiến sĩ nào có lòng ứng mộ để quyết chiến trong trận tranh phong giữa đạo quân sống và đạo quân chết , không một tên quân mới mộ nào là không được quyền vào trong con đường đưa đến chiến địa.
174. Bởi vì chiến sĩ phải thắng hay phải ngã.
175. Thắng tất là Niết Bàn sẽ về người. Trước khi người cởi bỏ cái hình bóng của người, di hài của người, cái nguyên nhân sinh ra những ưu tư và đau khổ vô tận vô biên, người sẽ được chúng sinh tôn kính như một vị Phật.
176. Nếu có ngã đi nữa thì cái chết của người cũng không vô ích, những kẻ thù mà người đã giết trong trận giặc chót sẽ không sống lại trong kiếp lai sinh.
177. Nhưng nếu con muốn đến Niết Bàn hay là bỏ đi không hưởng con chớ vì lý do muốn hành động hay không muốn hành động, hỡi con người có tấm lòng can đảm.
178. Con nên biết rằng vị Bồ Tát không hưởng sự Giải Thoát để mang những nỗi khổ cực của “Đời Sống Bí Mật” được xưng tụng là “Bậc Thượng Tôn”, hỡi đệ tử ứng mộ để chịu sự đau khổ từ chu kỳ này sang chu kỳ khác.
179. Con đường vốn có một, hỡi đệ tử, nhưng đến cuối cùng nó chia làm hai. Có bốn và bảy cửa đánh dấu các đoạn đường. Ở mút con đường bên này là hạnh phúc hưởng liền, ở mút con đường kia là hạnh phúc hoãn lại. Cả hai đều là sự ban thưởng công lao. Sự lựa chọn ở trong tay con đó.
180. Một con đường thành hai, một con đường Công khai và một con đường Bí Mật . Con đường thứ nhất dắt đến mục đích, đường thứ hai dắt đến sự Tự hy sinh.
181. Khi đã hy sinh cái Giả Tạm cho cái Thường Tồn thì phần thưởng về con: giọt nước trở về nguồn cội. Con đường công khai dắt đến cảnh bất dịch, bất biến, đến Niết Bàn, đến trạng thái vinh quang cực điểm, đến chân phúc quá sức tưởng tượng của con người.
182. Như thế thì con đường thứ nhất là sự Giải Thoát.
183. Nhưng con Đường thứ nhì là Sự Từ Bỏ, do đó cũng gọi là con “Đường Đau Khổ”.
184. Con Đường Bí Mật dắt vị La Hán đến sự khổ trí không thể tả, khổ vì thấy người sống mà vẫn chết và thương xót mà không làm thế nào được đối với những kẻ phải chịu khổ cực theo luật Nhân Quả mà bậc hiền giả không dám làm cho dịu bớt.
185. Bởi kinh sách có nói: “Hãy dạy người đừng tạo Nhân, còn Quả giống như ngọn thủy triều đang lớn, phải để cho nó đi xuôi chiều của nó”.
186. Con vừa đạt đến mục đích của con Đường Công Khai là con sẽ cởi bỏ thân Bồ Tát và hưởng cảnh quang vinh cực điểm của Dharmakaya tức là quên mất Thế Gian và loài người.
187. Con Đường Bí Mật cũng dắt đến chân phúc của Đại Niết Bàn, nhưng sau khi đã trải qua vô số Kalpas; sau bao lần được cảnh Niết Bàn mà không hưởng vì lòng từ bi vô lượng đối với chúng sinh khờ dại.
188. Nhưng người ta nói rằng: “kẻ hưởng sau sẽ có quả vị to nhất”. Samyak Sambudda Đức Thầy Trọn Lành đã bỏ Chân Ngã để cứu vớt chúng sinh và ngừng bước ở ngưỡng cửa Niết Bàn, trạng thái tinh khiết.
189. Bây giờ con đã biết rõ về hai con đường. Đến một ngày kia, hỡi con người có tâm hồn nồng nhiệt, khi con đã đi đến cuối con Đường và qua khỏi bảy Cửa con sẽ phải chọn lấy một. Tâm trí con đã sáng suốt. Con không còn bị bối rối trong những tư tưởng sai lầm, bởi con đã biết tất cả. Chân lý lộ nguyên hình và nghiêm nghị ngó ngay mặt con. Nó nói:
190. Vì lòng thương mình mà hưởng những quả An Nghỉ và Giải Thoát cũng có ngọt ngào đôi chút, nhưng những quả của nghĩa vụ lâu dài và cay đắng, của hy sinh vì lòng thương kẻ khác, vì lòng thương anh em đồng loại đau khổ, còn ngọt ngào hơn nữa.”
191. Vị Độc Giác Phật vâng lời bản ngã. Vị Bồ Tát đã chiến thắng, đã nắm phần thưởng trong tay nhưng vì lòng từ bi vô lượng mà nói:
192. “Vì lòng thương người tôi xin nhường phần thưởng to tát này lại”. Ngài làm tròn đại nguyện Từ Bỏ.
193. Ngài là một Đấng Cứu Thế.
194. Con hãy xem! Mục đích của chân phúc và Con Đường Đau Khổ dài đằng đẳng ở chốn xa xăm kia. Trong hai con đường con có thể chọn một, hỡi kẻ có chí nguyện chịu buồn thảm, trong những chu kỳ sẽ tới.
195. OM VAJRAPANI HUM.
🍀🍀🍀☀🍀🍀🍀
Trích: ÁNH SÁNG TRÊN ĐƯỜNG ĐẠO (MABEL COLLINS)- TIẾNG NÓI VÔ THINH (H. P. BLAVATSKY)
Post: Tâm Ngọc Đồng Minh
SHARE:
Ban biên tập website Thiện Tri Thức chúng tôi chân thành cám ơn các trang mạng, các tác giả cùng những cộng tác viên , các bạn đọc đã cho phép chúng tôi trích đăng và gửi bài tới trang nhà chúng tôi. Những ý kiến đóng góp và bài viết xin gửi về email [email protected].
Mong mọi sự tốt lành!
© Bản quyền 2021 THIỆN TRI THỨC | Thiết kế bởi TIGONSYS